Chủ nhật vừa qua (9/2/2020) tại Hollywood đã diễn ra lễ trao giải Oscar lần thứ 92 của Viện Hàn lâm Khoa học và Nghệ thuật Điện ảnh (AMPAS) nhằm tôn vinh những tác phẩm điện ảnh xuất sắc nhất năm 2019. Bộ phim 1917 của Sam Mendes, diễn viên Joaquin Phoenix thủ vai Joker trong Joker (2019), Renée Zellweger thủ vai danh ca Judy trong Judy, và bộ phim Ký sinh trùng (Parasite) của Hàn Quốc là những cái tên được xướng lên cho các giải thưởng danh giá.


Trước thềm Oscar, các nhà lãnh đạo sáng tạo đã chọn ra những bộ phim được đề cử yêu thích của họ và chia sẻ những gì các bộ phim mang lại cho chúng ta về sự sáng tạo.


1917 và kỹ thuật quay one-shot thể hiện cảm xúc chân thật (Theo Aporva Baxi, người đồng sáng lập, giám đốc điều hành sáng tạo DixonBaxi)



Câu chuyện ẩn chứa đằng sau 1917 rất đơn giản: Một thông điệp biểu lộ sự tàn khốc trong chiến tranh. Thế nhưng sự đầu tư vào từng cảnh quay chính là một thứ vũ khí tạo nên sự thành công cho bộ phim này. Kết hợp chặt chẽ từ ý tưởng đến kịch bản, xác định độ dài những cảnh quay, cách di chuyển máy ảnh một cách chính xác là một minh chứng cho thấy sự hiệu quả từ việc lập kế hoạch, kết hợp ăn ý của đoàn làm phim, từ đó tạo nên một bộ phim hoàn hảo.


Ngay cả khi mọi thứ đều được lên kế hoạch một cách tỉ mỉ, từng khung hình trong phim vẫn thể hiện những khoảnh khắc vô cùng tự nhiên mà không có sự gượng ép. Những khán giả xem phim sẽ khó mà có thể tưởng tượng ra rằng từng tình tiết nhỏ đó đều được thể hiện qua các con chữ trên kịch bản, mà chỉ cảm nhận thông qua hình ảnh được ghi lại trên phim.


Thật không thể không ngưỡng mộ sự đầu tư và những kỹ xảo đầy cuốn hút đằng sau bộ phim. Hơn cả thế, về mặt kỹ xảo, đặc biệt là kỹ xảo điện ảnh siêu phàm của huyền thoại Roger Deakins đã ghi lại những vẻ đẹp, nỗi buồn, sự kinh hoàng, sự nhân văn và dũng cảm, đưa khán giả đến gần hơn với câu chuyện và như sống trong chính nó.


Mọi người thường nghĩ rằng ý tưởng trên mỗi cảnh quay chỉ là những dòng đánh máy trên một cuốn kịch bản hoặc là một phần chính để tạo dựng một bộ phim. Tuy nhiên, điều được chứng minh ở đây là chính sự sáng tạo kết nối mọi người cùng tham gia để tạo ra những điều tưởng chừng như không thể thành có thể. Có thể nói sáng tạo làm tốt nhất trong việc biến lại những khái niệm không thể thành có thể và 1917 chính là một thông điệp sâu sắc, khó quên về dám sáng tạo.


Những người phụ nữ nhỏ bé (Little Women) – đại diện chân thật và phức tạp cho phái đẹp

(Theo Kathryn Jacob, giám đốc điều hành Pearl & Dean Read)


Thật tuyệt vời khi được nhìn thấy Hollywood đang được vây quanh bởi những đề cử và đại diện thật xuất sắc. Năm ngoái, phòng vé ở các rạp phim đã bùng nổ với rất nhiều bộ phim bao gồm Us, The Favourite, Green Book và If Beale Street Can Talk; và năm nay chúng ta có Little Women.


Dĩ nhiên rằng, sự đại diện cho phụ nữ trong phim cần phải thoát khỏi ra cả hình ảnh của một nhân vật trên màn ảnh. Chúng ta cần những vai diễn thú vị, phức tạp thể hiện con người thật và xóa đi những thước đo định kiến về phụ nữ. Bản remake Little Women của Greta Gerwig đã mang đến cho chúng ta những điều đó thật sự. Sự phong phú trong sản xuất, hình ảnh tuyệt đẹp, sự chú ý đến từng chi tiết và kỹ xảo điện ảnh phù hợp với các chủ đề mà các nhân vật trong phim phải đấu tranh: sự tương phản giữa chủ nghĩa lý tưởng thời thơ ấu và sự thỏa hiệp mà tất cả chúng ta phải trải qua khi trưởng thành; cuộc chiến giữa tình yêu và lý trí; và trưởng thành chính là sự mất mát.


Ngay thời điểm trao giải Oscar gần kề, có thể thấy rằng những người bình chọn đặt ra yêu cầu về sự đa dạng. Quảng cáo cũng như điện ảnh, cần phải được thách thức và vượt qua ranh giới của chính nó. Giải Oscar trước đây cũng cũng từng bị cho là ưu tiên nam quyền, cũ kỹ. Hãy phát triển và vượt qua từ những định kiến cũ và sử dụng sức mạnh để thể hiện đến thế giới những giá trị đẹp nhất.


Joker – một bậc thầy trong lĩnh vực diễn xuất

(Theo Laurent Simon, Giám đốc sáng tạo của VMLY&R)



Tôi có một đứa con gái ba tuổi, thế nên việc đi ra ngoài xem một bộ phim là rất hiếm khi. Vì vậy khi tôi được yêu cầu chọn một bộ phim được đề cử Oscar, tôi đã không những không thể giúp đỡ mà còn phải tự cười vào bản thân mình. Nó giống như việc hỏi một đứa bé chưa đủ tuổi về chiếc xe mà chúng thích lái nhất.


Tôi ước là tôi đã xem Parasite, nhưng thay vào đó, bộ phim duy nhất mà tôi xem ở rạp vào năm ngoái chính là Joker. Và tôi đã bỏ về giữa chừng, không phải vì nó tệ, mà là vì nó tạo cho tôi một cảm giác khủng khiếp. Tôi đã về nhà và xem Peter Rabbit cùng với con gái của mình.


Lối diễn của Joaquin Phoenix rất đẳng cấp, trọn vẹn, chân thật, mang đầy nét vô cảm và cam chịu. Kết hợp với những kỹ xảo điện ảnh gần giống như một bộ phim tài liệu, tôi hoàn toàn đắm chìm trong sự châm biếm của Todd Phillips về xã hội chúng ta: cách chúng ta hình thành, nuôi dưỡng, phớt lờ và đàn áp sức khỏe tâm thần của chính mình.


Tôi phải dành sự nể phục của mình đến Phoenix, vì đóng trọn vai một chú hề Heath Ledger và đạo diễn Phillips, vì đã chọn Phoenix cho vai diễn này.


Và đó cũng là một kỹ năng mà tôi muốn nói đến: casting. Đứng ở vị trí tuyển chọn một người nào đó có lẽ là một trong những vai trò quan trọng nhất ở vai trò một nhà lãnh đạo sáng tạo. Bạn cần phải tuyển nhân viên cho các bộ phận của bạn một cách đúng đắn, để sức mạnh và khả năng của mỗi cá nhân có thể bổ sung cho nhau vì lợi ích của tập thể. Giống như việc một sân banh có đến 11 tiền đạo sẽ khó mà ghi điểm.


Nhưng nếu như bạn tuyển chọn được đúng người, đúng vị trí và đúng thời điểm từ người sáng tạo đến nhà sản xuất, thiết kế, minh họa, nhiếp ảnh, kỹ thuật hoặc các đối tác PR. Thì bạn sẽ nở một nụ cười vì sự hài lòng.


Tin “nóng” (Bombshell) và Jojo Rabbit – Rượu cũ bình mới

(Theo Jo Arden, Giám đốc chiến lược MullenLowe London)



Với những tranh luận về sự đa dạng (hoặc đúng hơn là về sự bình đẳng) đang diễn ra tại Baftas, thì có vẻ như bộ phim đã giải quyết đúng vào vấn đề này. Bombshell là một câu chuyện được xây dựng cẩn thận và quyến rũ về quấy rối và lạm dụng tình dục có thật ở Fox News. Ở bộ phim này chúng ta có bài học lớn về sự sáng tạo: Cái nhìn không đúng đắn về tình dục đã nhắc nhở chúng ta rằng có nhiều sức mạnh bên trong mình không được thể hiện ra thông qua những gì chúng ta đã làm, và rằng sự thật sẽ được lắng nghe, nếu như chúng ta dành ra việc lắng nghe những giọng nói thấp hơn. Đó sẽ như một món quà để khuếch đại chúng và những câu chuyện này sẽ đi xa hàng vạn dặm


Bombshell không phải là bộ phim duy nhất trong năm nay kể một câu chuyện cũ theo một cách mới. Jojo Rabbit cũng vậy. Jojo Rabbit đã cho chúng ta một góc nhìn mới về lịch sử. Trong cả hai phim, các chủ đề nhạy cảm đã tiếp cận những đối tượng khán giả mới thông qua hình thức giải trí và kịch bản hay, được sản xuất tốt trong mọi bộ phận và kể cả lối diễn xuất. Nó cũng nhắc nhở chúng ta về những giá trị đúng trong ngành công nghiệp phim và rằng để có được một thông điệp tốt, chúng ta phải gói nó trong ngôn ngữ mà mọi người sẽ tò mò muốn nghe.


Chuyện ngày xưa ở Hollywood (Once Upon a Time in Hollywood) dạy chúng ta bắt lấy sự thay đổi

(Theo Russell Schaller, giám đốc sáng tạo điều hành Cheil UK)



Sáng tạo theo lỗi cũ thường phải sống trong nỗi sợ hãi thường trực, bị ruồng bỏ – nhưng, tệ nhất trong tất cả, tôi nghĩ, chính là đã lỗi thời.


Nhân vật Rick Dalton (do Leonardo DiCaprio thủ vai) trong Chuyện ngày xưa ở Hollywood, và hầu hết các bộ phim của Tarantino, hiểu điều này quá rõ.


Giống như Rick và Cliff Booth (Brad Pitt), chúng tôi cùng làm việc trong một ngành công nghiệp phát triển nhờ vào sự thay đổi của các thế hệ trẻ. Cách chúng tôi gói những ý tưởng mới vào tác phẩm là điều duy nhất làm cho chúng mới.


Bộ phim lấy bối cảnh Hollywood những năm 1960, kể về Dalton, người đã nhận ra rằng, không giống như anh, Hollywood đã chuyển sang nói về những tội ác của gia đình Manson. Thay vì thích nghi với những thay đổi và sáng tạo lại bản thân, anh ta dường như có ý định đắm mình trong sự thương hại bản thân và rượu chè. Trớ trêu thay, chính một đứa trẻ con phải cứu lấy anh thoát ra khỏi sự trẻ con của bản thân mình.


Bộ phim dạy chúng ta cần phải tiến lên, nắm bắt sự thay đổi và thế hệ trẻ. Và chúng ta cũng vậy. Việc phân tích data đã trở nên chiếm ưu thế, các nền tảng mới liên tục xuất hiện, các xú hướng mới liên tục cập nhật và các ngôi sao esports kiếm được nhiều tiền hơn các ngôi sao điện ảnh. Nhưng đối với thế hệ trẻ, đây chính là chuẩn mực. Chỉ có khi chúng ta nuôi dưỡng và cộng tác khéo léo với những sáng tạo trẻ, tài năng của mình thì nỗi sợ bị lỗi thời sẽ trở thành quá khứ.


Nhật Ánh / Advertising Vietnam

Theo Campaign Asia